Vô thỉ là luân hồi, khởi điểm không thể nêu rõ đối với lưu chuyển luân hồi của các chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc. Các chúng sanh bị vô minh che đậy, bị tham ái trói buộc, lưu chuyển luân hồi, khi thì từ thế giới này đi thế giới khác, khi thì từ thế giới khác đến thế giới này.
Các ông nghĩ thế nào, cái gì là nhiều hơn? Dòng nước mắt tuôn chảy do các ông than van, khóc lóc, phải hội ngộ với những gì không ưa, phải biệt ly với những gì mình thích, khi các ông phải lưu chuyển luân hồi trong thời gian dài này hay là nước trong bốn biển lớn? Nhiều hơn, chính là dòng nước mắt tuôn chảy do các ông than van, khóc lóc... chớ không phải nước trong bốn biển lớn.
Thật không dễ gì tìm được một chúng sanh trong thời gian dài này, lại không một lần đã làm mẹ, làm cha, làm anh, làm chị, làm con trai, làm con gái...
Hiện tại núi Vepulla này được biết với tên là Vepulla. Dân chúng ấy được biết với tên là Magadhaka. Tuổi thọ dân chúng Magadhaka ấy, là 100 tuổi hay hơn một chút. Hiện tại, Ta, bậc Ứng Cúng, Chánh Đẳng Giác xuất hiện ở đời. Ta có hai vị đệ tử, hai vị thượng thủ, hiền thiện tên là Sāriputta và Moggallāna.
Một thời sẽ đến, tên của ngọn núi này sẽ biến mất, dân chúng sẽ mệnh chung, và Ta sẽ nhập diệt.
Vô thường, là các hành.
Không kiên cố là các hành.
Bất an, là các hành.
Trong một thời gian dài, các ông chịu đựng mẹ chết, chịu đựng con gái chết, chịu đựng tai họa về bà con, chịu đựng tai họa về tiền của...
Đã lâu ngày, các ông chịu đựng khổ, chịu đựng thống khổ, chịu đựng tai họa, và các mộ phần ngày một lớn lên.
(Tương Ưng, II, 178-190, viết gộp lại).