Có những Chư Thiên nào, tuổi thọ dài, có mỹ sắc, hưởng lạc nhiều, đã sống lâu trong các lâu đài to lớn. Sau khi nghe Như Lai thuyết pháp, phần lớn họ trở thành sợ hãi, run sợ, khiếp đãm. Họ nghĩ : " Chúng ta là vô thường, nhưng chúng ta nghĩ chúng ta là thường còn. Chúng ta là không thường hằng, nhưng chúng ta nghĩ là chúng ta thường hằng. Chúng ta không thường trú, nhưng chúng ta nghĩ là chúng ta thường trú. Chúng ta là vô thường, không thường hằng, không thường trú, bị thâu nhiếp trong một thân này''.
(Tương Ưng, Sư Tử,III,85).