(Người tà kiến cho rằng: )
- Không có bố thí, không có lễ hi sinh, không có tế tự, không có quả dị thục các nghiệp thiện ác, không có đời này, không có đời khác, không có mẹ, không có cha, không có các loài hóa sanh.
- Ở đời, không có những vị Sa-môn chánh hạnh, chứng ngộ đời này và đời khác, và truyền dạy lại.
- Con người này do bốn đại hợp thành, khi mệnh chung, địa đại trở về trả lại cho địa giới, thủy đại trở về trả lại cho thủy giới, hóa đại trở về trả lại cho hỏa giới, phong đại trở về trả lại cho phong giới, các căn nhập vào hư không.
- Bốn người gánh quan tài với người nằm trong quan tài là năm, gánh người chết mang đi (đến chỗ hỏa táng), thốt ra những thời thán tụng, các xương trắng như màu bồ câu và những vật cúng dường trở thành tro bụi.
- Chỉ có người ngu mới tán dương bố thí.
- Lời nói của họ trống không, giả dối, khi họ thuyết có sự sống.
- Kẻ ngu cũng như người hiền, sau khi thân hoại mạng chung, sẽ đoạn diệt, tiêu thất, không còn tồn tại sau khi chết.
(Tương Ưng, III, 206)