👉❓❓DUYÊN SỰ:
👉-- Các cư sĩ sau khi gom lại sự tự nguyện (hùn phước) cho nhu cầu về y của hội chúng TKN đã để lại phần tài vật ở nhà của người buôn vải nọ rồi đã đi đến gặp các TKN rồi trình bày tác ý như vậy, sau đó các ni sư chia nhau.
-- Các TKN đã bảo sắm dược phẩm cho bản thân rồi thọ dụng.
-- Các cư sĩ biết được rồi chê bai.
-- Đức Phật quy định điều học.
🚫✍️☸️ QUY ĐỊNH LẦN 1:
“Vị TKN nào bảo sắm vật khác nữa bằng phần tài vật thuộc về hội chúng đã được chỉ định về việc khác cho nhu cầu của việc khác thì (vật khác nữa ấy) nên được xả bỏ và (vị ni ấy) phạm tội Pācittiya (Ưng đối trị).”
🙅♂️👉KHÔNG PHẠM TỘI:
Vị ni sử dụng phần còn lại (sau khi đã bảo sắm đủ vật kia), vị ni sử dụng sau khi hỏi ý các người chủ, trong những lúc có sự cố, vị ni bị điên, vị ni vi phạm đầu tiên thì vô tội.